Trong trái tim mỗi người Việt Nam, tình yêu quê hương là thứ tình cảm thiêng nhất. Mỗi người sinh ra ai mà không có cội nguồn gốc gác,ai mà không có quê hương.

Con người ai cũng có một quên hương. Tôi nhớ một nhà thơ đã viết:
“ Quê hương là chùm khế ngọt,
Cho con trèo hái mỗi ngày,
....
Quê hương mỗi người chỉ một,
Như là chỉ một mẹ thôi,
Quê hương nếu ai không nhớ,
Sẽ không lớn nổi thành người”.



Trong trái tim mỗi người Việt Nam, tình yêu quê hương có lẽ là thứ tình cảm thiêng nhất. Mỗi người sinh ra, ai mà không có cội nguồn gốc gác, ai mà không có quê hương. Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, nơi chôn rau cắt rốn của ta. Quê hương cho ta những kỉ niệm ngọt ngào, cho ta tuổi thơ tươi đẹp. Quê hương dạy ta những bài học làm người đầy ý nghĩa, để cho ta lớn khôn và trưởng thành. Với tôi, quê hương có một vị trí vô cùng đặc biệt, chiếm một vị trí quan trọng trong trái tim.
 


Tôi sinh ra ở một làng quê nghèo, chài biển là thời thơ ấu của tôi. Tôi nhớ còn nhỏ được mọi người bồng bế, âu yếm, hát cho tôi nghe những lời hát ru đưa tôi vào giấc ngủ, những con sông đổ ra biển, nhớ mùi mặn của gió biển. Một mùi đặc trưng chỉ dân biển mới cảm nhận được. Tôi nhớ cả những lần lễ tết, xóm làng mổ lợn, nhà nhà gói bánh chưng, thức thâu đêm canh nồi. Tôi nhớ những mái ngói lợp rơm, cây cau hoa rụng sân nhà, con chó con mèo nằm sưởi nắng, nhớ tiếng kêu ngoài đồng.
 


 Giờ đây khi đã lớn, đứng trên mảnh đất quê hương, nhìn lên bầu trời đêm sao sáng, tôi nhớ những đêm mấy đứa trẻ cũng nhau nô đùa dưới ánh trăng làng quê, khi mệt nhoài nằm lăn ra sân ngắm. Tôi nhớ cảnh thanh bình nơi quê hương tôi. Nhiều thật nhiều kí ức đẹp trong tôi. Có thể nói, tình làng nghĩa xóm, cảnh vật thanh bình nơi quê hương đã in dấu trong tôi những kí ức ngọt ngào, khiến cho tình yêu quê hương đối với tôi trở lên thiêng liêng.



Người dân quê tôi tôn thờ đạo Phật là chủ yếu. Vì thế, dù nghèo, mọi người vẫn luôn quan niệm rằng: “Đói cho sạch, rách cho thơm”. Họ sống trong sáng, giản dị, yêu thương đùm bọc lẫn nhau. Cho nên, dù cuộc sống có thiếu thốn nhưng con người nơi đây vẫn luôn vui vẻ, lạc quan. Và nét đẹp tôi thấy được từ những người dân biển đó là sự chân thật. Mọi tình cảm mà người dân nơi đây dành cho nhau đều rất chân thành, trong sáng. Tôi nhìn thấy những cụ già và trẻ nhỏ nơi quê nhà, ở họ toát lên một nét gì đó thật bình an. Họ sống có thứ tự trên dưới, kính trên nhường dưới. Mỗi khi có của ngon vật lạ, trước tiên phải mời tổ tiên ông bà trước, sau đó mới nhường con cháu. Mọi người sống trong cùng một gia đình, dòng họ đoàn kết, gắn bó, không bao giờ xảy ra xung đột, tranh chấp. Người dân nơi đây luôn nhớ về cội nguồn.
Một bức tranh thêu chữ thập về quê hương sẽ đưa ta về nơi yêu dấu. Nơi đó có những lời thân thương, những kỉ niệm thời thơ ấu mà dù cho đi đến đâu chúng ta cũng không thể quên đi. Chỉ với những hình ảnh đó mới làm cho chúng ta cảm thấy thoải mái và hạnh phúc thật sự. Dù cho chúng ta có thành đạt, giàu có đến đâu thì cuộc sống yên bình, êm ả, vui vầy bên con cháu, hàng xóm láng giềng mới thật sự là một cuộc sống mà chúng ta đều mơ ước. Hãy chọn những bức tranh thêu phong cảnh đẹp để thấy thư thái hơn sau mỗi ngày làm việc mệt nhọc trở về nhà, cũng là món quà mang bao ý nghĩa thân thương gửi đến cha mẹ.
Next
This is the most recent post.
Previous
Bài đăng Cũ hơn

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Top